Read original post in English here
Đây là Lời Nguyện Cầu cho Blueberry Girl (Cô Gái Việt Quất)
Một video, do Brady Hall làm, dùng một trong những buổi đọc truyện của tôi trong chuyến du lịch quảng bá Graveyard Book (tôi sẽ hỏi anh ấy buổi nào), và bản vẽ của Charles Vess từ cuốn sách (sẽ phát hành trong mười ngày).
<chú ý của người dịch: đăng bài này ở công ty nên không nhìn thấy video, các bạn chịu khó bấm vào bài gốc của Neil để xem đi>
Ở trên Mousecircus.com, trang của Blueberry Girl, bạn có thể đọc lời giải thích của tôi về quyển sách này.
Nhưng bởi vì không phải ai cũng đi qua bên đó, nó nói rằng:
Xin chào.Có lẽ bạn đang tự hỏi đây là loại sách gì.
Đây là loại sách được viết khi một người bạn thân phone cho bạn và nói, “Tớ sẽ sinh em bé trong vòng một tháng. Cậu viết cho cô bé một bài thơ được chứ? Có thể là một lời cầu nguyện? Chúng tớ sẽ gọi bé là Việt Quất…” Và bạn nghĩ, Được thôi. Mình sẽ viết.
Tôi đã viết bài thơ ấy. Khi đứa bé ra đời, họ không gọi cô là Việt Quất nữa, mà gọi là Natashya, nhưng họ đóng đinh bản viết tay bài thơ Cô Gái Việt Quất bên giường cô.
Tôi giữ một bản ở nhà, dán vào trong ngăn kéo đựng hồ sơ. Và khi các người bạn khác đọc, họ nói “Làm ơn, mình có thể có một bản cho một người bạn sắp sinh con gái không?” và tôi phải copy nó cho mọi người, nhiều lần như vậy.Tôi không dự tính xuất bản nó, chưa bao giờ. Đó là một bài thơ mang tính cá nhân, viết cho một người, ngay cả khi tôi ngày càng phải bỏ ra nhiều thời gian viết tay, hay in ra thêm nhiều bản cho các bà mẹ tương lai và cho em bé.
Rồi họa sĩ Charles Vess (người đã hợp tác với tôi trong cuốn Stardust – Bụi sao) đọc nó.
Và thế là, mọi thứ trở nên đơn giản. Tôi gọi vài cú phone. Chúng tôi quyết định quyên góp cho vài hội từ thiện. Và Charles bắt đầu vẽ, rồi tô, lấy bài thơ làm điểm bắt đầu rồi tạo nên một thứ đẹp đẽ và bất tận.
Trong blog mình anh ấy nói, "Đem những suy ngẫm nên thơ duyên dáng của Neil về niềm vui cố hữu của mối quan hệ giữa mẹ và con gái, phát triển thành một lòi tường thuật xúc tích, thuyết phục mà không hủy đi tính chất tượng trưng cao độ của bài thơ quả là một cuộc phiêu lưu khái niệm thú vị.” Tôi nghĩ đó cách nói của Charles về “Đúng là không dễ để biến bài thơ đó thành quyển sách tranh.” Anh ấy hoàn tất công việc một cách đáng ngạc nhiên, nhưng tôi vẫn lo lắng. Tôi ngừng lo lắng ngày mà cô phó biên tập ở HarperChildrens, cũng đang manga thai, gọi tôi để cho biết cô đã nhận được bản vẽ, đọc nó, và rồi bắt đầu khóc hu hu trong văn phòng.
Đó là một cuốn sách cho những người đã, đang, và sẽ làm mẹ. Một cuốn sách cho những ai có, hoặc là, con gái. Là một lời cầu nguyện và bài thơ, và giờ là một quyển sách xinh đẹp.
Tôi hi vọng bạn thích nó. Tôi rất tự hào về nó. Và tôi hi vọng điều nghĩa là tôi không phải sao lại nó nữa.
Neil
No comments:
Post a Comment