Thursday, March 19, 2009

Hugo Thoughts

Read original post by Neil Gaiman here

Danh sách ứng cử giải Hugo đã có mặt..

Thật là một danh sách ứng cử tuyệt vời. Tôi ngại ngùng khi nghe nói là The Graveyard Book cũng được ứng tuyển – tôi đã từ chối ứng cử cho quyển Anansi Boys vài năm trước. Nhưng lần này, sau vài ngày suy nghĩ, tôi đã chấp nhận, và tôi mừng vì đã làm vậy, bởi vì nó được ở chung với những đồng bạn tuyệt cú mèo. Những người bạn mà tôi không cảm thấy rằng đang trong cuộc tranh cử: Neal Stephenson, Cory Doctorrow và Charles Stross là bạn tôi (tôi biết Charles từ khoảng năm 1984 hay 1985); John Scalzi và tôi có cả đống bạn quen chung, và tôi thích đọc blog của anh ấy, và họ đều là những nhà văn giỏi, và damn, giải thưởng có thể trao cho bất cứ cuốn nào trong danh sách tôi đều cảm thấy vui mừng hết.

Như Mr Scalzi đã nói, "Tôi cực kỳ vui sướng với đề mục này, và tôi cảm thấy tội nghiệp cho những người bầu cử giải Hugo, bởi vì đây là một danh sách cực khó để chọn lựa."

Để tác phẩm được đề cử online là truyền thống – tôi luôn bảo đảm những truyện ngắn được để lên miễn phí cho các người bầu cử (và mọi người khác) đọc. Không chắc lắm về bản chữ của The Graveyard Book (phải nói chuyện với nxb của tôi mới được), nhưng trong lúc chờ đợi những người bỏ phiếu (và các người khác) có thể xem (hay lắng nghe) cả quyển sách ở  http://www.mousecircus.com/videotour.aspx mà không phải tốn gì cả.

Sunday, March 8, 2009

another day

Read Neil Gaiman original blog post here

Lại một ngày

“Tại sao không nói đó là bố anh?” một người bạn hỏi, sau khi đọc bài blog trước.

Bởi vì khi tôi viết bài đó, tôi không biết mẹ đã cho cả nhà biết hết chưa, mấy anh em họ, hay cô dì chú bác biết chưa. Và vì rất nhiều người đọc blog này, tôi không muốn gia đình biết được về tin buồn đó ở trên đây. Vâng, chính là bố tôi.

Sẽ không đúng nếu nói là ông chưa từng có một ngày ốm đau trong đời, nhưng chắc chắn là đúng để nói ông chưa bao giờ bệnh từ khi tôi biết ông: ngày hôm qua ông đang ở trong một cuộc họp, bị (tôi đoán) đau tim, và qua đời khi vừa đến bệnh viện. Ông là một người lỗi lạc, thu hút, ân cần, vui tính (vui hơn tôi) và, hơn thế nữa, một người cha tuyệt vời.

Người đại diện của tôi, cô Merrilee, kể lần đầu tiên gặp ông, ở một buổi ký tên ở New York, cô nói, “Neil đã có chút thành tựu. Chắc chắn ông lúc nào cũng biết anh ấy sẽ thành công.” “Thật ra,” ông đáp, “tôi đã nghĩ là có lẽ phải nuôi nó suốt đời. Òi… thằng bé muốn trở thành nhà văn cơ mà.” Và tôi nghĩ, điều hay nhất là tôi chưa từng biết điều này.

Trở về nhà từ NY (viết bài này trên đường về nhà. Không, tôi không có lái xe), và sẽ về UK (Anh Quốc) ngày mai với gia đình để dự đám tang. Phụ tá Lorraine đã phải dùng đủ mọi phép thuật để làm cho các hãng máy bay nghe lời cô trong chuyện này. (Chúng tôi có dự định sẽ mừng lễ cưới vàng cho ba mẹ tôi vào cuối tháng.)

(1967: Ông tôi, bố tôi, và tôi, đang đứng trước bụi cây.)

Giúp đỡ dịch trang blog của Neil Gaiman

"Neil Gaiman Blog in Vietnamese" được thành lập nhằm mục đích dịch các bài blog do ông Gaiman viết để giới thiệu cho độc giả Việt Nam về tác giả này. Tuy nhiên, do các bài viết của Neil cũng khá nhiều, mhd không thể một mình dịch hết được. Vì vậy, rất cần sự giúp đỡ của các bạn yêu thích Neil Gaiman. Nếu bạn muốn tham gia dịch các bài viết của Neil, xin dịch bài nào trong web ông (chưa dịch ở đây), rồi gởi thư kèm bài dịch và link đến bài gốc cho mhd biết để đăng. Rất mong sự giúp đỡ của những người yêu thích Neil Gaiman.